Ngàn Năm Say

Ngàn Năm Say

Tác giả:

Trạng thái:

Đang ra

Độ dài:

105 Chương
5/5(2 đánh giá)

Chương mới nhất

Chương 103: Các bạn hỏi Ngàn Năm Say trả lời (2)Chương 102: Thế thời đau khổ đủ rồi, đành theo trăng khuất và rời nhân gianChương 101: Đại Ngư - Đạt Mã giao tranh, uyên ương liền cánh cũng đành phụ nhauChương 100: Mai rơi bỏ lại xuân thì, biết đâu danh chấn một khi tung hoành?Chương 99: Mượn người đôi giấc mộng xuân, ngàn hoa dứt lại một phần hồng tơChương 98: Giai nhân xuống nước cầu xin, tướng quân sao chẳng thương tình mà yêu?

Giới thiệu truyện

Mê Truyện Convert Ngàn Năm Say được cập nhật nhanh và đầy đủ nhất tại MeTruyenCV Mê Truyện Chữ - MeTruyenChu - TruyenCv. Bạn đọc đừng quên để lại bình luận và chia sẻ, ủng hộ MeTruyenCV ra các chương mới nhất của truyện Ngàn Năm Say.

Xem thêm: Truyện Ngàn Năm Say


Danh sách chương truyện

Chương 1: Tương Kiến Tái NgộChương 2: Trịnh Khinh ÁiChương 3: Bất CôngChương 4: Bạch VânChương 5: Học Nghệ Không ThôngChương 6: Ích KỷChương 7: Ngũ VịChương 8: Máu Nhỏ Gót Sen TrầnChương 9: Bão TuyếtChương 10: Khai Song Nhập TrầnChương 11: Thất HứaChương 12: Sao MọcChương 13: Nương TửChương 14: Thần KhíChương 15: Sứ GiảChương 16: Ý Trung NhânChương 17: Tình Hoa Hải ĐườngChương 17-2: Cách Chơi Bài Lục ĐếChương 18: Bạn lâu nămChương 19: ChaChương 20: Tết chong đèn, giai nhân gõ cửaChương 21: Lập đông vừa ghé, giai nhân dỗi hờnChương 22: Ôn chuyện cùng quý nhânChương 23: Quỳnh An ơi là Quỳnh AnChương 24: Chim khôn kêu tiếng rảnh rang, người khôn ngậm miệngChương 25: Lập đông vừa hết, tiểu tuyết ghé sangChương 26: Phong quânChương 27: Người mù bước thẳng, kẻ tỏ lạc đườngChương 28: Kinh trập cạn, bàn chuyện yêu đươngChương 29: Trăng khuyết nửa, người có đôiChương 30: Suối nào so được tóc giai nhânChương 31: Xuân phân ly biệt Khung ThươngChương 32: Hoàng tước mách nước, ngựa non rời bầyChương 33: Hữu tâm khổng tước khan thế sựChương 34: Trăng thanh chim lạc xé mâyChương 35: Cổ kim khổng tước - Sẻ vàng, làm sao cho đặng ngang hàng mà so?Chương 36: Hỡi ôi nhân loại phi thường, bao giờ mới rủ lòng thương đất trời?Chương 37: Mưu mô nối tiếp mưu mô, giữa xuân gió nhẹ khẽ xô lòng ngườiChương 38: Buồn phiền những kiếp gió trăng, chưa say thì đã khô cằn rồi đâu?Chương 39: Ngàn sao đem ngọn trăng dâng, nỡ đâu lại để giai nhân lệ nhòaChương 40: Âm thầm một tính mười suy, cản sao trăm khó ngàn nguy gần kề?Chương 41: Tìm ai đây, tìm ai đây? Tìm ai nối lại những dây tơ tình?Chương 42: Chỉ hồng se mấy mối duyên, dương duyên chưa thắm, âm duyên đã thànhChương 43: Ngập ngừng muốn nói lại thôi, là ai mà dám sánh đôi cùng nàng?Chương 44: Nghẹn ngào vùi hạt châu sa, đừng âu yếm quá, kẻo ta xiêu lòngChương 45: Ngày xuân quỷ gửi thiệp mời, hưng khanh thịnh yến biết nơi nào lần?Chương 46: Thành đôi trong mộng rồi đi, biết đâu bát khổ khắc ghi bao giờ?Chương 47: Buồn thương nhân loại bất tài, để cho thần thú luôn hoài chở cheChương 48: Nghi ngờ, nghi ngại, lo toang, trăm điều chưa tỏ, nên khoan vội vàngChương 49: Chén say bàn chuyện đã rồi, khi ôn nợ cũ, khi hồi duyên xưaChương 50: Thương thay chàng rể, nàng dâu, duyên chưa kịp thắm đã sầu trăm nămChương 51: Cười chê thế sự khốn cùng, cố nhân muốn kể, ngập ngừng lại thôiChương 52: Chuyện xưa... Ơi hỡi, chuyện xưa, bao nhiêu đau xót cho vừa cao xanh?Chương 53: Mệt nhoài tuế nguyệt phong hoa, trời xanh dẫu có nguy nga cũng giàChương 54: Lẽ đời toàn thứ oái oăm, nương dâu bãi bể, vầng trăng cũng tànChương 55: Ưu sầu ngẫm lại khi xưa, tiếc thương cho những điều chưa kịp thànhChương 55-2: Thần thú bảo hộChương 56: Giọt sầu u uẩn trăm năm, có bao giờ rõ sai lầm gì đâu?Chương 57: Chưa gì xuân đã thôi sang, làm sao theo kịp mà đan duyên hồng?Chương 58: Lỡ đường lạc giữa rừng hoa, tiếc rằng hoa vẫn thua xa môi nàngChương 59: Thất tình, bát khổ quấn thân, vướng vào tứ độc, tham, sân, si, nàngChương 60: Bao ngày rộn tiếng nói cười, bao đêm hiu quạnh không người chung chănChương 61: Lạc hoa nước mát xuôi lòng, có ai chịu dỗ xuôi lòng giai nhân?Chương 62: Ngoài thì ăn trắng mặt trơn, trong thì bẩn thỉu thế nhơn kinh hùngChương 63: Trăng già xét phận trớ trêu, để hai kẻ dại ngồi thêu chỉ hồngChương 64: Chỉ hồng lấy phận mà so, lỡ như không trọn, trách do trăng trònChương 65: Tìm mai giữa bể lạc hoa, đào bay phấp phới, để ta gặp nàngChương 66: Dù đời không nỗi nhớ quên, thì tương phùng vẫn chẳng nên tương phùngChương 67: Mai đây tóc đã bạc đầu, làm sao trọn hết những câu từng thề?Chương 68: Giờ đây tay đã nhuốm chàm, ngại chi thế thái mà không tham người?Chương 69: Tang thương hóa vết chu sa, trời già bỏ lại tiên nga thế trầnChương 70: Nửa đêm tỉnh giấc mộng huyền, ngỡ đâu đã lạc âm tuyền xa xămChương 71: Đi hoài chẳng hết xuân phân, ngàn năm xin đổi một lần ngày maiChương 72: Chuyện đời khi cạn khi sâu, lúc mơ chuyện cũ, khi sầu hôm nayChương 73: Bao đời quân tử giai nhân, mấy ai minh mẫn, không dâng vương thành?Chương 74: Gian nan nguy khốn muôn trùng, giữa cơn bỉ cực tương phùng cố nhânChương 75: Trải bao con tạo xoay vần, vẫn sa đường cũ, và vâng ý trờiChương 76: Thần linh đánh ván cờ người, núi sông gấm vóc buông xuôi phục tùngChương 77: Chuyện xưa xen lẫn chuyện sầu, mấy khi bãi bể nương dâu vui vầy?Chương 78: Dẫu trời bạc bẽo hồng nhan, tôi xin nguyện chết vì nàng mà thôiChương 79: Ai mang máu nhuốm môi hồng,để cho quân khách mang lòng nhớ thươngChương 80: Tơ hồng khó tránh khó đi, người còn chẳng thoát, huống chi thánh thầnChương 81: Đế vương có đổi nghìn vàng, cũng nào mua được một nàng Khinh SiChương 82: Trăm năm một dải sương mờ, người phàm đoán được thiên cơ? Nực cười!Chương 83: Dù là hồng khách, thanh nhân, khi yêu thì cũng sa chân thế thờiChương 84: Thế trần thất lạc tiên nga, trong ngàn đau khổ cho ta gặp nàngChương 85: Một khi đã bỏ cõi trời, thần linh cũng hóa con người mà thôiChương 86: Tướng quân nằm lụy giang san, hồng nhan nằm lụy suối vàng ngủ yênChương 87: Ngủ ngoan đi hỡi người thương, luyến lưu thêm những lẽ thường làm chi?Chương 88: Ly tan những thuở mộng vàng, tơ hồng cũng hóa hoa tàn rụng rơiChương 89: Giai nhân gặp gỡ đường xa, ngờ đâu lòng lại nở hoa vì nàng?Chương 90: Căm hờn vĩnh biệt xuân thu, kiếm đao rửa mối hận thù này thôiChương 91: Lỡ đường gặp thuở nguy nan, giai nhân cũng hóa tro tàn mà thôiChương 92: Chỉ còn ta giữa nhân gian, ấp ôm kí ức về nàng ngàn nămChương 93: Càn khôn quạt ngọc phi thường, khiến cho thành vỡ quân vương kinh hùngChương 94: Phải chăng tìm kiếm Đông Quân, nên không chịu bỏ xác thân phàm trần?Chương 95: Giờ đây gặp gỡ người yêu, cớ sao than trách thêm nhiều đau thương?Chương 96: Yêu ma giả dạng giai nhân, khiến cho đế quốc, quần thần sa cơChương 97: Nực cười quỷ kế đa đoan, cũng không lường được muôn vàn thiên cơChương 98: Giai nhân xuống nước cầu xin, tướng quân sao chẳng thương tình mà yêu?