Kim Ốc Hận

Kim Ốc Hận

Tác giả:

Trạng thái:

Đang ra

Độ dài:

99 Chương
5/5(65 đánh giá)

Chương mới nhất

Quyển 4 Chương 99: Ngoại truyện 2: Lưu lang đã rời bỏ nơi Bồng Lai[1]Quyển 4 Chương 98: Ngoại truyện 1: Lên tận trời xanh hay xuống suối vàngQuyển 4 Chương 97: Vĩ thanh: Đời người bước đến lúc tận cùngQuyển 4 Chương 96: Một khúc tình ca trọn kiếp ngườiQuyển 4 Chương 95: Đại lễ Phong Thiện vui lòng thiên hạQuyển 4 Chương 94: Ngựa sang xứ tuyết, hoa đào sau lưng

Giới thiệu truyện

Mê Truyện Convert Kim Ốc Hận được cập nhật nhanh và đầy đủ nhất tại MeTruyenCV Mê Truyện Chữ - MeTruyenChu - TruyenCv. Bạn đọc đừng quên để lại bình luận và chia sẻ, ủng hộ MeTruyenCV ra các chương mới nhất của truyện Kim Ốc Hận.

Xem thêm: Truyện Kim Ốc Hận


Danh sách chương truyện

Quyển 1 Chương 1: Bãi sậy xanh rờn, đao tay tuyết trắngQuyển 1 Chương 2: Nhà Hán có nữ nhân tên A KiềuQuyển 1 Chương 3: Nhìn lại nửa cuộc đời phồn hoaQuyển 1 Chương 4: Năm nay bao tuổi để bái sư?Quyển 1 Chương 5: Đông đến cho trà thêm xanh ngắtQuyển 1 Chương 6: Y phục như mây, dung mạo như hoaQuyển 1 Chương 7: Vợ chồng gặp lại chẳng nhận raQuyển 1 Chương 8: Món ngon khay ngọc giá vạn tiềnQuyển 1 Chương 9: Kiều Nhi sinh đôi rồng phượngQuyển 1 Chương 10: Tướng quân khoác bào đến biên quanQuyển 1 Chương 11: Gian khổ luyện binh đi Tái BắcQuyển 1 Chương 12: Tháng ngày nhàn nhã chốn sơn lâmQuyển 1 Chương 13: Lầu Mãn Phong sắp nổi bão giôngQuyển 1 Chương 14: Ngóng về Trường An núi non trùng điệpQuyển 1 Chương 15: Nam nhi thà chết trong chiến trậnQuyển 1 Chương 16: Hai con chưa nguôi nhớ Trường AnQuyển 1 Chương 17: Cầu y tìm thuốc phải làm thế nàoQuyển 1 Chương 18: Chuyện tày đình chấn động kinh đôQuyển 1 Chương 19: Há vì ơn sinh thành mà quên chuyện năm xưaQuyển 1 Chương 20: Khúc hát nghiêng thành vang danh thiên hạQuyển 1 Chương 21: Trong cung Vị Ương không có gió trăngQuyển 1 Chương 22: Đau buồn đường đời không tri kỷQuyển 1 Chương 23: Công chúa Duyệt Trữ tự suy xét thiệt hơnQuyển 1 Chương 24: Thành Tức Mặc nghiêng ngả tâm tưQuyển 2 Chương 25: Gió mây biến chuyển tụ về Trường AnQuyển 2 Chương 26: Gặp nhau không nhắc chuyện năm xưaQuyển 2 Chương 27: Không cần phải dừng xe ở Trường MônQuyển 2 Chương 28: Luyện cưỡi ngựa bắn cung cũng nổi phong baQuyển 2 Chương 29: Vợ chồng vốn là chim liền cánhQuyển 2 Chương 30: Thầy trò xa cách như biển sâuQuyển 2 Chương 31: Oa này tàn hết chẳng còn hoaQuyển 2 Chương 32: Cỏ đoạn trường là hoa phù dungQuyển 2 Chương 33: Lòng ta yên tĩnh ở quê nhàQuyển 2 Chương 34: Có thể nóng mặt nhưng đầu phải lạnhQuyển 2 Chương 35: Không tin vua chẳng đòi lại ân sủngQuyển 2 Chương 36: Vòng eo thon thả nhẹ tay nângQuyển 2 Chương 37: Chặt cây trước nhất là cây đào nơi giếng Lộ[1]Quyển 2 Chương 38: Từ đây trưởng thứ đối mặt nhauQuyển 2 Chương 39: Lại một đêm bùng cháy hoa đènQuyển 2 Chương 40: Mỹ nhân phương Nam tên Giai LaQuyển 2 Chương 41: Hồng hạnh đầu cành thắm ý xuânQuyển 2 Chương 42: Cung đàn vừa phất, tiếng còn ngânQuyển 2 Chương 43: Quanh cảnh tiết Thượng tự[1] thật đẹpQuyển 2 Chương 44: Gượng cười xoá bỏ mọi ân oánQuyển 3 Chương 45: Mười dặm áo đỏ lòng nặng trĩuQuyển 3 Chương 46: Ngựa xéo Hung Nô nức tiếng anh hùngQuyển 3 Chương 47: Ân tình rơi lệ giữa bụi trầnQuyển 3 Chương 48: Gió Nam thổi rớt lệ ba xuânQuyển 3 Chương 49: Qua rồi một giấc mộng trường sinhQuyển 3 Chương 50: Cỏ cây Cam Tuyền cũng nặng tìnhQuyển 3 Chương 51: Bạc đầu quay lại nhìn nhau muộn màngQuyển 3 Chương 52: Lâu thuyền[1] giăng kín mặt hồ Côn MinhQuyển 3 Chương 53: Con gái Lý gia sắp trưởng thànhQuyển 3 Chương 54: Con cháu Trường An như vàng ngọcQuyển 3 Chương 55: Giương cờ khó lấp vòm trời khácQuyển 3 Chương 56: Tùy theo tình thế mà lườngQuyển 3 Chương 57: Chuyện phong Đông Cung tối do dựQuyển 3 Chương 58: Vừa thể uyên ương đã tử sinhQuyển 3 Chương 59: Đau đến chỗ sâu chẳng tỉnh biếtQuyển 3 Chương 60: Thịnh suy mong manh như chỉ mành treo chuôngQuyển 3 Chương 61: Tiêu Phòng rối loạn vì chuyện cưỡi ngựaQuyển 3 Chương 62: Mộng sao vẫn mãi kéo dàiQuyển 3 Chương 63: Liều lấy máu can gián phụ vươngQuyển 3 Chương 64: Thành do mình mà bại cũng do mìnhQuyển 3 Chương 65: Sông núi nước Điền tỏa sương sangQuyển 3 Chương 66: Rời nhà xa nước qua vạn dặmQuyển 3 Chương 67: Sống kiếp tha hương vì khách lạQuyển 3 Chương 68: Mới biết chữ tình dạ ngẩn ngơQuyển 3 Chương 69: Bác Vọng nhìn sang Ngọc Đường xaQuyển 4 Chương 70: Từ cổ mỹ nhân như danh tướngQuyển 4 Chương 71: Vị Ương sóng gió lại nổi lênQuyển 4 Chương 72: Xây điện Kiến Chương rước phượng vềQuyển 4 Chương 73: Mười năm Hà Tây mười năm Hà Đông[1]Quyển 4 Chương 74: Đêm xuống khung trời như nước biếc[1]Quyển 4 Chương 75: Gà gáy giục về chốn ruộng vườnQuyển 4 Chương 76: Chim nhạn quay về, trăng mãn lầuQuyển 4 Chương 77: Dung nhan xinh đẹp chẳng nỡ rờiQuyển 4 Chương 78: Phía Đông hửng nắng chiếu nhân gianQuyển 4 Chương 79: Rắn ẩn trong cỏ đợi ngàn dặmQuyển 4 Chương 80: Thà để con ngốc mong bình anQuyển 4 Chương 81: Mượn dao sắc có thể giết ngườiQuyển 4 Chương 82: Đêm đen sao vẫn dài vô tậnQuyển 4 Chương 83: Dưới vòm trời đất có hai người thương tâmQuyển 4 Chương 84: Núi xuống cùng mây cuối chân trờiQuyển 4 Chương 85: Tỷ muội khai hoa chẳng giống nhauQuyển 4 Chương 86: Có người dừng chân ngoài vách lắng ngheQuyển 4 Chương 87: Thiên hạ kính trọng điện Trường MônQuyển 4 Chương 88: Lại nghe Vu cổ kinh hoàng cả đêmQuyển 4 Chương 89: Không rõ là đa tình hay vô tìnhQuyển 4 Chương 90: Non nước ẩn tình thuQuyển 4 Chương 91: Ba năm nguyện trồng xanh ngô đồng[1]Quyển 4 Chương 92: Vợ chồng kết tóc chớ hồ nghiQuyển 4 Chương 93: Ô Tôn sai sứ tới từ phía TâyQuyển 4 Chương 94: Ngựa sang xứ tuyết, hoa đào sau lưngQuyển 4 Chương 95: Đại lễ Phong Thiện vui lòng thiên hạQuyển 4 Chương 96: Một khúc tình ca trọn kiếp ngườiQuyển 4 Chương 97: Vĩ thanh: Đời người bước đến lúc tận cùngQuyển 4 Chương 98: Ngoại truyện 1: Lên tận trời xanh hay xuống suối vàngQuyển 4 Chương 99: Ngoại truyện 2: Lưu lang đã rời bỏ nơi Bồng Lai[1]